Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

Nhặt xà phòng 2



Trần Ngôn từ lần đi vào nhà tắm công cộng đó vẫn thấy sợ , chuyện lần trước tựa như ác mộng quấn lấy anh ta, khiến anh ta vài ngày vẫn cảm thấy thân thể không khỏe, hai chân run rẩy.
Ngày đó anh ta tỉnh lại thì phát hiện người đàn ông đáng sợ đó đã đi rồi, anh ta chạy té tát ra khỏi phòng tắm, phát hiện vốn không có nhân viên số 23, càng chưa nói tới loại hình phục vụ đặc biệt nào. Chính anh ta cũng không dám lộ ra, dù sao chuyện này rất mất mặt.
Sau đó anh ta cũng không dám đi các nhà tắm công cộng nữa, kể cả những nhà tắm chưa từng tới bao giờ.
Thế nhưng nhà anh ta hai ngày này mất nước, mùa hè lại nóng, anh ta có chút bốc mùi, bất đắc dĩ, anh ta không thể làm gì khác hơn là đi một nhà tắm rửa quy mô có vẻ rất lớn.
Anh ta vừa vào một gian thì lập tức khóa chặt cửa, sau đó mới an tâm bắt đầu tắm rửa.
Nhưng không bao lâu, tiếng đập cửa chợt vang lên. Anh ta sợ đến thiếu chút nữa trượt chân. anh ta thấp thỏm mở hé cửa ra một chút, thấy một thiếu niên đứng ở phía ngoài, vóc dáng không cao, người còn gầy nhỏ, cười rất ngọt.
Anh ta thoạt nhìn thấy không có gì nguy hiểm, còn không cao bằng mình. Trần Ngôn nghĩ như vậy, mới dám mở cửa ra.
"Có chuyện gì?"
"Xin chào, tôi là học sinh làm công kỳ nghỉ hè, ngài có thể gọi tôi là Tiểu Tần, tôi muốn giới thiệu sản phẩm sữa tắm mới của công ty chúng tôi."
"Không... Không cần, tôi dị ứng." Trần Ngôn vừa nghe tới sữa tắm, là nghĩ tới chuyện lần trước, sợ đến lắc đầu quầy quậy.
"Vậy thì càng tốt, loại này của chúng tôi chống dị ứng , dùng sản phẩm thiên nhiên ôn hòa, trẻ con cũng có thể dùng." Trần Ngôn vừa nghe là sản phẩm chống dị ứng thì hơi nghĩ ngợi, xà phòng thơm dùng sẽ gây khô da, thế nhưng chuyện lần trước khiến anh ta sợ thực sự, nên anh ta do dự không ra.
Đối phương lập tức mở cái chai trong tay tiến đến trước mặt Trần Ngôn nói "Nếu không ngài thử sản phẩm của chúng tôi trước? Xin nhờ, hai ngày nay tôi chưa bán được lọ nào, sẽ bị trừ lương mất." Tiểu Tần mở đôi mắt to tròn lấp lánh ra nhìn Trần Ngôn, có vẻ rất đáng thương.
"Được rồi, tôi thử, nhưng không nói là mua đâu!" Trần Ngôn mềm lòng.
"Ừ, tiên sinh thực sự là người tốt." Tiểu Tần cao hứng nói, vội vã đem miệng bình sữa tắm lại.
Trần Ngôn cúi đầu ngửi, sau đó mắt tối sầm không biết chuyện gì nữa .
.
.
.
Rào, nhất phủng nước lạnh tưới vào mặt Trần Ngôn, anh ta mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình toàn thân trần trụi đang bị cột vào ghế tre, hai cái đùi dạng thành hình chữ M, hai chân bị trói ở hai bên ghế tre, miệng bị nhét một vật thể hình cầu, cố định bằng dây ở sau đầu, không cách nào nuốt nướt bọt chảy ra theo khóe miệng. Mà người thiếu niên kia đang cười híp mắt nhìn mình.
"Lẽ nào không ai nói cho mày biết không thể tùy tiện dùng đồ của người khác? Thực sự là khó khăn kiềm được!" Tiểu Tần tà ác vuốt ve thân thể Trần Ngôn. Ngón tay lạnh lẽo khiến Trần Ngôn không nhịn được run lên.
"Ngô ngô..." Trần Ngôn nhớ lại chuyện lần trước, bắt đầu giãy dụa.
"Mày hình như rất kích động nhỉ. Đừng sốt ruột, đang ở nhà tắm, chúng ta phải tắm rửa trước mới được." Nói xong Tiểu Tần lấy từ trong túi của mình ra một ống nhựa rất mảnh và dài, Trần Ngôn vừa nhìn thấy càng sợ hơn, thứ này rõ ràng là để thông nước tiểu.
Tiểu Tần nắm của quý của Trần Ngôn, bóp mởi đỉnh lỗ nhỏ, đem ống thông nước tiểu chậm rãi cắm vào, vào đươc ba phần, lại rút ra, tới tới lui lui như thế ma sát niệu đạo của Trần Ngôn.
"Ngô... Ngô ngô" Trần Ngôn cảm thấy niệu đạo căng chặt khó chịu, còn bị ma sát đau rát, không khỏi uốn éo.
"Mày sốt ruột như thế a, vậy được rồi." Tiểu Tần dứt lời đem ống nhựa mềm thoáng cái đẩy một phát sâu, chọc thẳng đến miệng bàng quang, sau đó lại chọc chút chút lên nơi đó.
"Ô... Ô..." kích thích như vậy khiến Trần Ngôn sinh ra cảm giác muốn tiểu mãnh liệt, mà cảm giác này cũng khiến của quý anh ta chậm chạp ngẩng đầu.
Chờ Tiểu Tần chơi đủ, Trần Ngôn đã cương cứng.
Tiểu Tần bỗng nhiên đem ống thông nước tiểu đâm vào bàng quang, một thứ chất lỏng màu vàng nhạt theo ống mềm chảy ra, rơi tí tách trên mặt đất. Trần Ngôn nghe âm thanh như vậy, khóe mắt chảy ra nước mắt hổ thẹn.
"Thật nhiều ni ~" Tiểu Tần chế nhạo, chờ chất lỏng chảy ra hết, anh ta cố định ống mềm xong, mới vuốt của quý cương cứng của Trần Ngôn nói "Chậc ... cương như vậy, thực dâm đãng. Hay là chúng ta bắt đầu tắm rửa đi."
Nói xong cầm lấy ống nước mở vòi phun, sau đó lấy ra ống sắt dài nhỏ, cắm ống sắt vào ống thông nước tiểu, sau đó mở van nước.
"Ngô ngô..." Trần Ngôn cảm thấy một dòng nước lạnh như băng chạy ào bàng quang mình, dòng nước giã vào bàng quang yếu ớt, kích thích như vậy khiến bàng quang không khỏi bắt đầu co rút.
Chỉ chốc lát, cảm giác nghẹn trướng mãnh liệt tràn đầy bụng dưới, nhưng dòng nước vẫn không dừng. Cực độ nghẹn trướng làm cho anh ta khó chịu giãy dụa thân thể, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, muốn vỡ rồi muốn vỡ rồi, anh ta gào thét trong lòng, ngoài miệng lại chỉ có thể phát ra tiếng ọ ẹ ọ ẹ.
Trần Ngôn bị làm cho toàn thân co giật, lúc này Tiểu Tần mới tắt đi dòng nước. Sau đó đóng van ống thông nước tiểu khiến nước bị chặn trong bàng quang Trần Ngôn.
"Nghẹn khó chịu? Có muốn là tè ra không?" Tiểu Tần lấy tay ép lên bụng dưới Trần Ngôn.
"Ngô ngô... Ngô ngô..." Bụng vốn đang căng trướng cực khó chịu, bị Tiểu Tần ấn như thế càng sinh ra cảm giác mắc tiểu cực độ, khiến Trần Ngôn càng thêm thống khổ.
"Chờ mày cao trào mới cho mày tiểu có được hay không?" Tiểu Tần bắt đầu xoa nắn hạ thể Trần Ngôn, cảm giác mắc tiểu mãnh liệt vốn đã kích thích dục vọng, giờ bị bàn tay vuốt ve, hứng khởi kỳ dị mênh mông lan tràn khắp đầu óc Trần Ngôn.
Nhưng cảm giác này rất nhanh thì biến thành dằn vặt, bởi vì ống thông nước tiểu chặn lại, Trần Ngôn lên tới đỉnh nhưng căn bản không cách nào bắn tinh, tinh dịch chỉ có thể nghẹn ở ống dẫn tinh và trong trứng. Thời gian cao trào kéo dài, khiến hai viên bi của Trần Ngôn phồng to.
Mà Tiểu Tần hình như không hề phát hiện, tay vẫn liên tục di chuyển, thi thoảng còn ấn gò bụng căng nước tiểu của Trần Ngôn.
Cảm giác mắc tiểu mãnh liệt và không cách nào bắn tinh liên tục hành hạ Trần Ngôn, cả người anh ta run rẩy nức nở, cảm giác như bàng quang và trứng của mình căng quá nổ tung rồi.
Lúc này Tiểu Tần bỗng nhiên lấy ra cầu nhét ở miệng Trần Ngôn, nói "Kêu, tao muốn nghe."
"A a... Tha cho tôi... Tôi muốn chết... Tôi sắp trướng chết... A a..."
"Nga? Vậy mày muốn thế nào?"
"Cho tôi bắn... Cho tôi bắn... Tôi muốn đi tiểu một chút... Ra... Ô ô ô..."
"Vừa muốn bắn vừa muốn nước tiểu , tham quá, chỉ có thể chọn một thôi." Tiểu Tần nói xong lại bắt đầu ấn bụng Trần Ngôn.
"A a a a... Muốn đái ra, tôi muốn đái ra một chút... Van cầu anh, cho tôi đi tiểu một chút... Ô ô ô..."
"Trướng tới khóc rồi, thật đáng thương nhỉ, vậy cho mày tè ra nha." Tiểu Tần nói xong mở mở chốt ra.
Chất lỏng trong trẻo theo ống mềm phun ra ngoài.
Trần Ngôn hai mắt thất thần, chất lỏng cứ thế chảy ra ngoài. Thế nhưng không đợi anh ta kịp thư thái, dòng nước lạnh như băng lần thứ hai chảy vào bàng quang anh ta.
"A không a a..." anh ta thống khổ giãy dụa.
"Kêu thảm như vậy làm gì, không phải đã cho mày tiểu một lần sao, có điều... tao không nói sẽ không rót tiếp vào. Hưởng thụ đi!" Tiểu Tần cười tàn nhẫn.
Bàng quang lại bị rót đầy chất lỏng, lần này lượng nước rưới vào hình như còn nhiều hơn lần trước, bụng dưới Trần Ngôn căng tròn lên, không có bất kỳ kích thích bên ngoài nào cũng đã khiến anh ta nghẹn đến cùng cực. Anh ta thống khổ rên rỉ khóc òa lên "Tha cho tôi... Cầu anh... Cho tôi tiểu... Tôi muốn tiểu ra một chút, van cầu anh, ư ư ư..."
"Rất khó chịu?"
"Trướng quá... Tôi chết mất... Muốn đi tiểu..."
"Thế nhưng mày còn chưa chơi xong trò chơi cao trào, không thể tiểu được."
"Tôi chơi... Tôi chơi..." Trần Ngôn vừa nói vừa đẩy hạ thể của mình.
Tiểu Tần cười lại bắt đầu vuốt ve cây gậy thịt của Trần Ngôn, hình phạt cao trào lại một lần nữa bắt đầu.

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Nhặt xà phòng - Phần 1

Trung tâm tắm rửa tư nhân nhà một gian, một người đàn ông chừng ba mươi, hình dạng anh tuấn đang dưới ở vòi phun hưởng thụ làn nước ấm áp. Thân thể trần truồng, da thịt trơn truột, cặp mông căng chặt mà co dãn ở dưới dòng nước càng ánh lên vẻ mê người. Lúc này, bỗng nhiên có người ở bên ngoài gõ cửa, dùng giọng nói thấp trầm cất tiếng "Xin chào, tôi là hội viên phục vụ."
Người đàn ông quấn khăn tắm, nghi ngờ mở cử thì thấy một chàng trai ước chừng hai mươi tuổi, ở trần, chỉ mặc một cái quần tứ giác. Người này thân hình cao lớn, cơ thể gọn gàng, vẻ ngoài thành thật đang mỉm cười nói "Ngài là hội viên Trần Ngôn Trần tiên sinh ạ?"
Trần Ngôn gật đầu.
Nam nhân  lại mở miệng nói "Xin chào, Trần tiên sinh, chúng tôi có loại hình phục vụ mới, ngài có thể hưởng thụ miễn phí dịch vụ toàn thân xoa bóp tắm rửa, ngài muốn thử bây giờ không?"
Trần Ngôn không suy nghĩ nhiều, mở cửa, người đàn ôngvừa tiến đến liền nói "Tôi là phục vụ viên số 23, hiện tại có thể phục vụ ngài không?" Trần Ngôn lại gật đầu, cởi ra khăn tắm trên người.
"Nếu như ngài thấy hài lòng có thể thưởng điểm cho tôi ở quầy, cảm ơn." Số 23 cầm lấy bọt biển định đổ sữa tắm, lại bị Trần Ngôn cự tuyệt "Không cần sữa tắm, da tôi nhạy cảm. Hay là dùng xà phòng thơm này đi." Trần Ngôn đưa lên xà phòng thơm của mình.
Số 23 tiếp nhận xà phòng thơm trong tay đang lúc mài lên miếng bọt biển, sau đó đưa bọt biển lên lưng Trần Ngôn bôi loạn xạ. Tay số 23 dày và khỏe, vừa bôi vừa thay Trần Ngôn xoa bóp cổ, lưng, thắt lưng.
"Trần tiên sinh cũng dị ứng sữa tắm à, tôi có một người bạn cũng vậy, dính vào sữa tắm là nổi mẩn cả người."
"Tôi không bị nghiêm trọng, chỉ ngứa mà thôi." Nghe số 23 nói như thế, Trần Ngôn có chút cảm giác đồng bệnh tương liên.
"Oh ~ không nghiêm trọng, vậy thì tốt!" lực tay số 23 vừa đúng, kỹ thuật lại thuần thục, khiến Trần Ngôn thư thích, hơn nữa cảm giác mịn của xà phòng khiến anh ta không khỏi rên rỉ.
Số 23 nghe Trần Ngôn rên, khóe miệng cong lên, hoàn toàn không còn vẻ đàng hoàng lúc trước. anh ta chậm rãi đưa tay chuyển qua chỗ giữa mông và đùi Trần Ngôn, cố sức xoa nắn, đầu ngón tay thỉnh thoảng chọc vào vị trí ấy, Trần Ngôn hai tay chống tường, nhắm hai mắt, chìm đắm trong cảm sung sướng được xoa bóp, hoàn toàn không cảm giác được động tác càng lúc càng tình dục của đối phương.
Số 23 chậm rãi khiến xà phòng trượt vào khe mông Trần Ngôn, ma sát qua lại, Trần Ngôn cảm thấy không đúng, vừa định quay đầu lại, chỉ thấy xà phòng rơi xuống đến dưới chân, "Ai nha, xin lỗi, trượt tay. Phiền Trần tiên sinh nhặt lên hộ." Trần Ngôn không suy nghĩ nhiều, cong thắt lưng, chổng mông, tự tay xà phòng.
                  
Ai biết ngón tay còn chưa có đụng tới xà phòng, thì người đã bị một lực to lớn đẩy lên tường, anh ta khom lưng, lưng dựa vào tường mặt, vội thét lên "Mày làm gì?" Số 23 cười đáp "Đây là phục vụ toàn thân, tất nhiên bên trong cũng phải rửa, có điều xà phòng rớt, tôi chỉ có thể sử dụng thứ khác ."
Vừa dứt lời, Trần Ngôn tựu cảm thấy mình cửa hậu của mình  bị tách ra, có thứ gì dính dính chen vào, anh ta ra sức giằng co, nhưng sức lực số 23 lớn dọa người, đè chặt anh ta lại không thể động đậy. Chỉ chốc lát, Trần Ngôn cảm thấy cửa hậu ngứa ngáy khó nhịn, anh ta thấy lạnh cả người, "Mày... Mày nhét cái gì vào!"
"Sữa tắm a... Đúng rồi, tôi quên anh bị dị ứng, bây giờ có phải là ngứa lên không? Tôi gãi cho anh nha." Nói xong, số 23 đưa ngón tay xen vào cửa hậu Trần Ngôn ngoáy ngoáy.
"A... Không... Ra... Đi ra ngoài a... A..." Trần Ngôn kẹp chặt cửa hậu, muốn ngăn cản ngón tay xâm nhập, nhưng ngón tay có sữa tắm làm trơn, nhẹ nhàng đẩy một cái là vào, khiến sữa tắm càng đi vào sâu bên trong.
Số 23 thọt loạn xạ trong khe nhỏ, chợt nghe Trần Ngôn phát ra một tiếng thở gấp, thế là anh ta lại thọc vào chỗ đó mấy cái, nhìn Trần Ngôn bị làm cho hai chân run lên, hầu như không đứng được mới rút ngón tay ra, nhéo mấy cái lên Trần Ngôn đã xụi lơ, tự cởi quần của mình, đem hai tay của Trần Ngôn cột vào trên ống nước.
Trần Ngôn giãy dụa, mới vừa bị chọc một hồi, khiến anh ta sướng mê tơi, bây giờ đối với phương rút ngón tay ra, anh ta lại cảm thấy sâu trong cửa hậu trống rỗng ngứa ngáy không gì sánh được, đồng thời nơi đó bắt đầu chảy ra dịch thể không biết tên."Ư…Ư..." Hai tay anh ta bị trói, chỉ có thể dựa vào cách không ngừng cố sức co rút miệng cửa hậu để giảm bớt ngứa ngáy.
Số 23 đẩy đùi Trần Ngôn ra, thấy cửa hậu co rút, hài lòng cười nói "Quả nhiên là đã há cái miệng nhỏ nhắn dâm đãng, mới chỉ như thế đã khó dằn nổi sao? Tao lập tức tới thỏa mãn mày đây. Nếu lát nữa mà chịu không nổi, đừng khóc nha ~" nói xong cũng nhấc dương cụ mình lên, chỉ chốc lát thứ xấu xí đó trở nên lớn vô cùng, riêng quy đầu đã to như trứng ngỗng, độ dài càng dương vật lớn dọa người, chừng hai mươi lăm hai mươi sáu cm. Còn không ngừng to lên dài ra.
Trần Ngôn thấy hung khí của đối phương sợ tới la hoảng lên "Không... Đừng... Quá lớn, không vào được... Van cầu anh... Buông tha tôi... Buông tha tôi..."
"Bây giờ mới nói đừng, quá muộn rồi... Có điều mày có thể kêu lớn tiếng chút nữa, dù sao phòng này cách âm, mà mày kêu càng lớn tiếng, tao càng hưng phấn." Nói xong số 23 nhấc cái mông Trần Ngôn lên, đưa đao lớn để ở miệng huyệt, chậm rãi đẩy vào.
"A... A... Đừng mà... Đau... Đau quá..." Trần Ngôn chỉ cảm thấy cửa mình bị cưỡng bức tách ra, như là bị xé rách vậy, anh ta tru lên, điên cuồng giãy dụa. Số 23 hai tay kềm giữ xương hông Trần Ngôn, đẩy một cái, đao lớn phù một tiếng, cắm vào hơn phân nửa.
"A không a a a..." cửa mình Trần Ngôn như là bị một cây gậy sắt to lớn cắm xuyên vậy, thứ vừa cứng lại vừa lớn chạy vào lỗ nhỏ, khiến anh ta cảm thấy phần ruột trong bụng như bị đâm thủng vậy, đau nhức kịch kiệt lan khắp nửa người dưới, khiến anh ta đau khổ muốn chết, bật khóc lên.
Số 23 dừng lại, lấy tay sờ cửa hậu Trần Ngôn, sau đó cảm thán "Nuốt bảo bối của tao mà cư nhiên không chảy máu, ha ha ha ha, quả nhiên là một cái lỗ cực phẩm." Anh ta cao hứng vỗ vỗ gò má của Trần Ngôn, "Đừng khóc, trước hết tao sẽ để cho mày thoải mái." Sau đó anh ta nhặt lại xà phòng thơm, sờ lên chú nhỏ mềm oặt của Trần Ngôn, chà xát xà phòng thơm lên.
"Ngô... Ừ... Ừ a..." Bàn tay mạnh mẽ mang đến kích thích mịn êm, xoa nắn chính xác các mẫn cảm giải, sung sướng cực hạn theo đó mà đến, khiến Trần Ngôn rất nhanh quên mất đau đớn ở cửa hậu, luân hãm trong kỹ xảo cao siêu của đối phương, trong chốc lát đã tiết ra tinh hoa. Trần Ngôn cao trào xong, thân thể  trở nên dị thường mẫn cảm, đầu óc mơ mơ màng màng, thứ to lớn cắm cửa hậu không chỉ không hề gây đau đớn, trái lại càng thêm ngứa ngáy."Ngô... Ngứa... Ừ... Ừ..."
Số 23 nhìn dịch thể trong tay, cảm thấy khe nhỏ đang cắn chặt mình trở nên xốp, bên trong còn ẩm ướt dính dính , trong lòng vui vẻ không ngớt. Xoa mông thịt của Trần Ngôn nói "Ha ha ha, mày quả là bảo bối, thân thể dâm đãng như thế nhất định phải để tao đụ." Nói xong cắm rút thật lực. Mỗi lần đều cắm đến tận cùng, cây thịt to lớn như là một quái vật sống, khiến bụng dưới Trần Ngôn phồng lên.
"A... A... Thật lớn... A không... A không..." Trần Ngôn nghĩ thứ đáng sợ điên cuồng nhào nặn ruột mình, mỗi lần đều như như muốn chọc vỡ tuyến tiền liệt và bàng quang của mình, khiến anh ta không cách nào dừng lại được cảm giác cao trào tới muốn chết.
"A... Oh... A không... A a... muốn... muốn hỏng... Oh a... Oh oh..." Trần Ngôn sợ hãi, thân thể lại trầm mê trong cao trào cực đoan, con chim trước bụng anh ta lần lượt phun ra dịch trắng và nước tiểu, nhưng quái vật đằng sau vẫn không chịu buông tha anh ta, lý trí càng ngày càng cách anh ta đi xa, anh ta dùng chút lý trí cuối cùng nghĩ, mình không chừng đã bị đụ chết tươi.

Chờ số 23 hài lòng xuất ra, mới phát hiện Trần Ngôn đã mất đi ý thức, nước mắt, nướt bọt, tinh dịch, nước tiểu văng khắp nơi. Anh ta liếm môi một cái, rút ra gậy lớn của bản thân ra. Ôm Trần Ngôn, mở nước. Sau đó đặt Trần Ngôn đã hôn mê ở ghế nghỉ. Quay lưng đi mất.

Nhặt xà phòng - Mục lục

Thể loại: Bdsm, điều giáo, cao H, không có nội dung

..."Xin chào, Trần tiên sinh, chúng tôi có loại hình phục vụ mới, ngài có thể hưởng thụ miễn phí dịch vụ toàn thân xoa bóp tắm rửa, ngài muốn thử bây giờ không?"...


1boy aftersex bathroom doku_gorira dressing drooling green_hair lask_(quiz_magic_academy) male_focus penis quiz_magic_academy saliva shota solo tears torn_clothes yaoi young

Phần 1
Phần 2

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

Tentacles collection (18+)


Ảnh kiếm trong những lúc rảnh đời













































Phương pháp sử dụng nhân loại chính xác - Phần 1


“Nhân loại bản mới nhất! Đáng yêu, mỹ lệ, xinh đẹp hay tà mị, tuấn mỹ, soái khí, nam, nữ, vô tính hoặc song tính! Chỉ cần muốn có thể gọi tới tổng đài là có thể mua một nhân loại!”
Quảng cáo hấp dẫn, trên đường tùy thời đều thấy được.
Quy tắc thế giới này đã vặn vẹo điên cuồng, sau khi tiến sĩ điên Tư Thản thực hiện thí nghiệm cải tạo nhân loại.
Nhân loại sinh ra là do người máy quyết định, nhân loại tồn tại không khác người máy trước đây hay sủng vật chút nào.
Trên đường tùy lúc nào cũng có thể thấy những nhân loại hoặc là toàn thân trần trụi, hoặc là nửa thân trần bị những người máy còn soái khí mỹ lệ hơn họ ôm.
Tình dục ở thế giới này là hợp pháp .
Mỗi người máy đều cần phải làm cho nhân loại đáng yêu của họ thỏa mãn đat 100 điểm, nếu không sẽ bị phán là ngược đãi.
Mà thỏa mãn, chính là tình ái.
Khi hắn trọng sinh tới thế giới này, đầu là một mảng hỗn độn.
THế giới lý tưởng của hắn là đây sao?
Nhưng giờ phút này hắn đang trốn hở hành tinh rác tìm cách xâm nhập tinh võng.
Thế giới lý tưởng của hắn, người máy cường đại, nhưng không phải vặn vẹo như thế này.
Rốt cuộc là đi sai bước nào rôi?
Hắn không rõ… nhưng mà…
“Phat hiện nhân loại hoang dã không rõ chỉ số, tiến hành bắt giữ. Bắt giữ thành công. Nhóm máu đối tượng thuộc về hành tinh người. Không có chip chứng thực, là loại sản vật trái pháp luật, tiến hành thu giữ.”
Dù sao hắn cũng chỉ là người bình thường, không có máy móc bảo vệ, còn bị máy móc bắt giữ.
Bị nhốt trong bao con nhộng,tuy không thấy đói khát nhưng tỉnh thoảng sẽ có một ít người máy có vẻ ngoài giống nhân loại tién vào lựa chọn sử dụng.
Biểu hiện của hắn luôn lôi thôi, khiến những người máy đó không thích.
So với trở thành sủng vật, hắn thà tử vong.
Lúc trước, vì cha mẹ hắn phá hủy người máy gia dụng nên hắn đi lên con đường phụ thuộc người máy, giờ không thấy lựa chọn con đường không khuất phục có gì không được?
“Ta chọn hắn.” Trong vắn, lại lạnh lẽo như tiếng kim loai, âm thanh như đập vào tim hắn.
Hắn gần như bị cưỡng chế kéo ra khỏi bao con nhộng.
“Tiên sinh, chúng ta đề nghị ngài không nên chọn nhân loại này. Hắn không hợp chăn nuôi.” Người trung tâm thu dưỡng nhìn dáng vẻ của hắn lộ ra vẻ ghét bỏ rất giống người.
“Buông ta ra! Đm ngươi!” Miệng hùng hung hổ hổ, hắn biết những từ ngữ “không hài hòa” này sẽ xúc phạm tới các điều khoản người máy định ra, họ sẽ vắt vỏ hắn. Tới lúc đó, khẳng định sẽ chết không đau đớn!
Nhưng người máy này lại nở nụ cười.
Sau đó không thèm để ý nắm lấy cánh tay dài gộc của hắn, thời gian dài lưu lạc và đó khát khiến thân thể hắn nhỏ gầy như khỉ. Trên mặt còn có biểu cảm hung khác khiết người ta ghét bỏ.
Nhưng người máy này lại cười vui vẻ. Dường như không hề thấy bị xúc phạm, còn đặt cho hắn một cái tên chính thức.
Tiểu Ngũ.
Hắn thẹn quá thành giận, nhưng lúc này trông lại có vẻ đáng thương.
Tay và chân bị hai cánh tay máy khóa lại một chỗ, thân thể bị cường ngạnh nhét vào thứ gọi là rương nhân loại, miệng còn mang khẩu tắc trong suốt.
Mà giờ phút này, người máy chủ nhân của hắn đang cầm một cái ống cắm vào khẩu tắc.
Lượng chất lỏng lớn không lưu tình đổ vào cái miệng hùng hùng hổ hổ.
Hắn bị bắt nuốt vào một lượng chất lỏng lớn.
Dù bản năng dùng lưỡi chặn, yếu hầu thắt lại, nhưng lại bị người máy nắm mũi bắt mở ra.
Nhìn thiếu niên đáng thương bị sặc nước tới run rẩy, hắn càng thêm vui vẻ, dung nhan tuấn mỹ như mang theo ánh mặt trời.
Tới khi xuống xe, thiếu niên đã bị bắt uống tới váng đầu váng óc, miệng không ngừng nôn ra một bãi chất lỏng
Hắn bị người máy xách vào nhà, là một biệt thự ít thấy.
Phải biết, người máy biết tận dụng không gian hơn nhân loại nhiều, nên 90% người máy đều ở nhà nhỏ hẹp. Có thể ở biệt thự người máy phần lớn có bối cảnh đặc thù.
“Thả ta… Đ nhà người…” bị rót một bụng nưỡng, tiểu ngũ thân thể lạnh run vẫn còn cố ý chọc giận người mày, muốn đối phương rút súng bắn chết mình.
“Thật không ngoan.” Đối phương thở dài.
Sau đó mang hắn vào WC.
Dùng dịch bôi trơn bôi vào phía sau tiểu huyệt, một ngón trỏ nhẹ nhàng qua lại. Tiểu Ngũ bị khóa tứ chi chỉ có thể tiếp thu.
“Ngươi muốn làm gì! Dừng lại!” Tiểu Ngũ ngẩng đầu lên, cố hạ thấp mông, lại càng khiến tiểu huyệt lộ ra.
Một nút tắc có tác dụng đặc thù được nhét vào trong cơ thể hắn. Sau đó là chất lỏng mang theo áp lực đánh sâu vào trong cơ thể.
Tiểu Ngũ phát ra tiếng kêu thảm thiết không kiên nhẫn.
“Nếu ngươi ngoan, ta sẽ không rót, thế nào?”Ngón tay lạnh lẽo của đối phương vuốt theo đường cong xương sống tuyệt đẹp của hắn.
“Thả ta ra! Đồ bệnh tâm thần! Biến thái!! Đau quá! Bụng vỡ ra mất!!!” Tiểu Ngũ kịch liệt giãy dụa gào thét, không hề để ý tới hắn.
“Không vỡ đâu.” Người máy cười khẽ, nghiêm trang giải thích: “Chất lỏng súc ruột có tác dụng khuếch trương và bài tiết, còn có thể kích thích ruột phân bố chất nhầy. Ngươi phải làm quen đi, vì hằng ngày ra sẽ súc ruột rửa sạch khoang bụng cho ngươi.”
“A a a… Không cần! Thả ra ra! Biến thái! Ô ô!” Vốn là tiến sĩ trạch nam Tiểu Ngũ càng thêm kinh hoảng.
Người máy nhíu mày, nhớ tới trong sách đã nói phương thức điều giáo này phần lớn nhân loại không thể chịu đựng cả quá trình, để làm quen cần ít nhất một tháng. Đối với nhân loại hơi nhạy bén thì càng lâu hơn.
Sau đó người máy thả lỏng, hắn có thể đợi.
Tiểu Ngũ run rẩy trên mặt đất, bụng đã trướng lớn tới căng nâng mông lên một chút, có một ít chất lỏng từ trong tiểu huyệt chảy ra.
Hắn lại không ngừng nôn ra chất lỏng.
Người máy nắm miệng hắn lại. Hắn giãy giụa vài phút, tiểu huyệt không ngăn được lượng chất lỏng quá lớn, phun ra.
Đầu Tiểu Ngũ gục vào gạch men sứ lạnh lẽo, hơi có tiếng khóc.
Hắn không muốn thế.
“Rồi sẽ quen, ngoan.” Sau đó là lần súc ruột thứ hai.
Người máy này hình như có bệnh sạch sẽ, rót nước vào lần thứ năng không cho hắn rút nút tắc ra, nhìn hắn giãy giụa trên mặt đất chừng hai mươi phút, sắp hôn mê mới cho giải phóng.
Tiểu Ngũ lúc này không còn chút sức lực nào mà kêu gào, ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng người máy.
Bình thường súc ruột hai tới ba lần là được, nhưng người máy thích bộ dáng háo thắng của Tiểu Ngũ.
Đặt đối phương trên bàn cơm.
Hắn muốn mở hình thức nhận chủ, đối phương giờ rất suy yếu, nhưng tinh thần còn mạnh mẽ.
Hắn muốn cơ thể đối phương có ấn ký của mình.
Tiểu Ngũ hơi run rẩy, dựa lung vào ngực người máy. Hai chân hắn vì súc ruột quá nhiều nên không còn sức lực gì. Dù biết tiếp theo người máy muốn làm gì cũng không thể ngăn cản.
Tiểu huyệt bị kéo căng, súc ruột không tạo thành vết rách, nhưng trực tràng bị kéo giãn làm Tiểu Ngũ kêu đau không ngừng.
Nhưng sau đó hắn mới biết đau khổ thực sự là gì.
Bốn xúc tu thon dài vươn da, hai cái châm đâm vào hai bên bụng nhỏ, hai cái đâm vào tinh hoàn.
Sau đó, lại có một cây mang theo một chuỗi hạt châu cỡ chừng ngón trỏ vươn ra, chọc vào niệu đạo của hắn!
“Không! Không cần!” Tiểu Ngũ hoảng loạn, tay chân không ngừng cuộn lại rồi giãn ra, rất bất an.
Nhưng rất nhanh, cảm giác đau nhói ở bốn vị trí vết châm kia lại chuyền tới cảm giác điện giật đau đớn.
Phân thân căng thẳng bị hạt châu đẩy ra từ từ.
Mà giả dương cụ ở trong thân thể hắn càng căng ra to thêm. Căng tới nỗi hắn cảm thấy hậu môn hỏng rồi.
Lại thêm một châm đâm từ đáy chậu cắm vào tuyến tiền liệt.
Sau đó, Tiểu Ngũ không nhớ nổi nữa.
Hắn chỉ nhớ mình van xin tới sùi bọt mép và cảm giác tự tay xoa bóp phân thân.
Nhưng tới khi muốn hỏng mất, hắn đều không phóng thích.
Nghi thức nhận chủ khắc nghiệt, châm vào khiến các điểm mẫn cảm càng thêm mẫn cảm, càng bá đạo, và nhân loại chỉ có thể có cảm giác với một người.
Ghê gớm nhất từng có một nhân loại từ đầu tới chân đều bị tiêm, sau đó không thể có cảm giác tình ái với bất cứ người máy hay máy móc nào. Giống như bị lãnh cảm, nhưng chạm tới chủ nhân lại cứng dọa người.

Phương pháp sử dụng nhân loại chính xác

Tựa: Phương pháp sử dụng nhân loại chính xác
Thể loại: H văn, tính nô, máy móc, súc ruột, ép tinh, bài trứng….
Văn án: Thế giới tương lai, người máy thống trị, nhân loại vi tính nô
.
.
.
.
.
Phần 1
/\/\/\ 1boy absurdres arms_up blush braid cape chains cowboy_shot cum ejaculation fate/grand_order fate_(series) hair_ribbon heart heart-shaped_pupils highres jewelry long_hair male_focus motion_blur navel necklace nipples nude one_eye_closed open_mouth penis pink_eyes pink_hair ribbon rider_of_black shota simple_background symbol-shaped_pupils tears tentacle testicles tongue xil